Phân loại, Biểu hiện, Chấn đoán, Điều trị bệnh tiểu đường loại 1 & Những lời khuyên “QUAN TRỌNG”

 

Bạn thân mến!

Bệnh tiểu đường loại 1 là một bệnh nội tiết chuyển hóa được đặc trưng bởi sự gia tăng nồng độ glucose trong huyết tương do thiếu insulin tuyệt đối. Sự phá hủy các tế bào beta tuyến tụy (chủ yếu gây ra bởi các cơ chế qua trung gian miễn dịch) gây ra sự tiến triển của bệnh. Đối với một số bệnh nhân, có thể không có bằng chứng về sự phá hủy tự miễn của các tế bào beta tuyến tụy, đây được gọi là bệnh tiểu đường loại 1 vô căn.

Các loại bệnh tiểu đường loại 1


Hiệp hội Tiểu đường Hoa Kỳ (ADA) đã phát triển một hệ thống phân loại bệnh tiểu đường loại 1 dựa trên các đặc điểm lâm sàng và sự hiện diện hoặc vắng mặt của tự kháng thể.

Sự tồn tại của hai hoặc nhiều kháng thể tự động gần như là một yếu tố dự báo tăng đường huyết và bệnh tiểu đường, và tốc độ tiến triển phụ thuộc vào độ tuổi mà kháng thể được phát hiện lần đầu, số lượng kháng thể, độ đặc hiệu của kháng thể và hiệu giá kháng thể. 

Nồng độ Glucose và A1C (glycated hemoglobin) đã tăng lên trước khi xuất hiện bệnh tiểu đường, do đó điều này giúp chẩn đoán bệnh tiểu đường sớm có thể.

Người ta phân loại thành 2 dạng sau:

♠ Bệnh tiểu đường loại 1 tự miễn

Nó được đặc trưng bởi sự thiếu hụt tuyệt đối của insulin và sự hiện diện của các kháng thể tế bào beta tuyến tụy.

♠ Bệnh tiểu đường loại 1 Vô căn

• Một dạng không phổ biến đặc trưng bởi thiếu kháng thể.

• Phổ biến hơn trong các chủng tộc châu Phi hoặc châu Á, thường có gen nhạy cảm.

Bệnh tiểu đường loại 1 vô căn tương tự như các biểu hiện lâm sàng của bệnh tiểu đường loại 1 tự miễn.

Chẩn đoán bệnh tiểu đường loại 1


Biểu hiện lâm sàng

Các biểu hiện lâm sàng của bệnh nhân tiểu đường tuýp 1 là đa niệu, đa nang, sụt cân, khó chịu và mờ mắt. Một số bệnh nhân mắc bệnh tiểu đường loại 1 có biến chứng cấp tính của nhiễm toan ceto. Những bệnh nhân này có các triệu chứng mất nước và nhiễm toan, chẳng hạn như buồn nôn và nôn, đau bụng, thở nhanh, nhịp tim nhanh và thờ ơ.

Bệnh nhân tiểu đường loại 1 hiếm khi được tìm thấy bằng các xét nghiệm máu thông thường. Bệnh được chẩn đoán trước khi các biến chứng mãn tính xảy ra. Việc chẩn đoán bệnh tiểu đường loại 1 dường như dễ hơn so với việc chẩn đoán loại 2

♠ Chẩn đoán như thế nào?

Chẩn đoán có thể được thực hiện theo bất kỳ tiêu chí nào sau đây:

1) đường huyết ngẫu nhiên> 11 mmol / L (> 200 mg / dL) ở bệnh nhân có triệu chứng

2) đường huyết lúc đói> 6,9 mmol / L (> 126 mg / dL)

3) 2 giờ sau khi uống 75 g glucose, glucose trong máu ≥ 11 mmol / L (200 mg / dL)

4) A1C (hemoglobin glycated) ≥ 48 mmol / mol (≥ 6,5%)

Ở những bệnh nhân không có triệu chứng cụ thể, kết quả cần được xác nhận bằng cách làm xét nghiệm cần thiết.

Đối với những bệnh nhân có triệu chứng, chỉ số đường huyết (không phải A1C) hữu ích hơn trong chẩn đoán tình trạng trầm trọng cấp tính của bệnh tiểu đường loại 1.

Tăng đường huyết kèm theo ketone máu tăng hoặc ketone tiết niệu gợi ý bệnh tiểu đường loại 1, nhưng đôi khi cũng có thể xảy ra ở bệnh nhân tiểu đường tuýp 2.

Theo các biểu hiện lâm sàng, chẩn đoán bệnh tiểu đường loại 1 thường rất rõ ràng, nhưng có thể được xác nhận bằng các xét nghiệm bổ sung. Nồng độ C-peptide thấp và sự hiện diện của một hoặc nhiều dấu hiệu tự miễn là phù hợp với chẩn đoán bệnh tiểu đường loại 1.

Các chất đánh dấu tự miễn bao gồm tự kháng thể chống lại glutamate decarboxylase (GAD), insulin, tế bào đảo, kháng nguyên islet (IA2 và IA2-) và chất vận chuyển kẽm ZnT8.

Ví dụ, khi một người béo phì có tiền sử gia đình mắc bệnh tiểu đường loại 2 thấy lượng đường trong máu tăng cao, nó cần được chẩn đoán mắc bệnh tiểu đường. Nếu giá trị C-peptide thấp hoặc không được phát hiện liên quan đến glucose huyết tương và kháng thể glutamate decarboxylase của bệnh nhân dương tính, nó có thể được chẩn đoán là bệnh tiểu đường loại 1.

Tiêu chuẩn chẩn đoán bệnh tiểu đường là gì?

Theo nhận định của Hiệp hội Tiểu đường Hoa Kỳ (ADA): Tiêu chuẩn chẩn đoán bệnh tiểu đường được xác định như sau:

 Có triệu chứng tăng đường huyết rõ ràng với mức đường huyết ngẫu nhiên ở mức ≥11 mmol/ L (≥200 mg/ dL);

• Đường huyết lúc đói nằm mức ≥6,9 mmol/ L (≥126 mg/ dL);

• 75 g 2 giờ sau khi kiểm tra tải glucose đường uống, glucose huyết tương ≥ 11 mmol/ L (≥ 200 mg/ dL)

• A1C (huyết sắc tố glycated) ≥ 48 mmol/ mol (≥ 6,5%).

Biện pháp điều trị bệnh tiểu đường được khuyến cáo


Insulin là một phương pháp điều trị sơ cứu cho bệnh nhiễm toan ceto – đây là một biến chứng gây tử vong của bệnh tiểu đường.

Mục tiêu dài hạn của liệu pháp insulin là duy trì đường huyết càng gần mức bình thường càng tốt để ngăn ngừa các biến chứng mạn tính của bệnh tiểu đường. Nó thường được xác định theo mục tiêu kiểm soát của A1C (glycated hemoglobin) cho dù phương pháp điều trị này khác nhau từ người này sang người khác.

Các hướng dẫn hiện tại khuyến nghị mục tiêu A1C < 59 mmol / mol (7,5%) ở bệnh nhân tiểu đường tuýp 1 dưới 18 tuổi và <53 mmol / mol (<7%) ở người lớn.

Đối với trẻ nhỏ và người già, cũng như tiền sử hạ đường huyết nặng, tuổi thọ hạn chế, vi mạch nghiêm trọng/ hoặc các biến chứng mạch máu lớn đã xảy ra ở những bệnh nhân bị bệnh đi kèm, mục tiêu này có thể thích hợp được nới lỏng. 

Những người mắc bệnh tiểu đường loại 1 cần kiểm soát lượng đường trong máu tốt và cần chú ý đến chế độ ăn uống, tập thể dục và liệu pháp insulin. Ba phần này không thể tách rời.

Tự theo dõi đường huyết là một phần cốt lõi của biện pháp kiểm soát lượng đường trong máu hiệu quả. Bệnh nhân tiêm nhiều lần mỗi ngày nên cân nhắc Tự theo dõi đường huyết trước bữa ăn, thỉnh thoảng sau bữa ăn và trước khi đi ngủ, trước khi tập thể dục để đánh giá sự hiện diện của hạ đường huyết và điều trị kịp thời nếu tình trạng hạ đường huyết có thể xảy ra.

Lời khuyên nào dành cho bệnh nhân tiểu đường tuýp 1?


Bạn cần nắm rõ một chế độ ăn uống lành mạnh và thường xuyên quan trọng như thế nào. Tham khảo một chuyên gia dinh dưỡng để được hướng dẫn chế độ ăn uống có thể giúp bệnh nhân học cách ăn uống lành mạnh.

Bạn nên tập thể dục thường xuyên. Tập dần dần, và nếu thời tiết quá lạnh hoặc quá nóng, bệnh nhân có thể đi bộ trong nhà cũng cho tác dụng tương tự. Bạn nên giảm liều insulin hoặc ăn đồ ăn nhẹ trước khi tập thể dục. Đường huyết nên được đo trước và sau khi tập thể dục. Bệnh nhân bị bệnh thần kinh ngoại biên nên trải qua các bài tập ít ảnh hưởng đến các chi dưới, như bơi lội, đạp xe hoặc các vận động chi trên.

Bạn cần học cách theo dõi tần suất đường trong máu. Thời điểm thích hợp nhất là trước mỗi bữa ăn và trước khi đi ngủ. Bệnh nhân cũng nên theo dõi đường huyết sau ăn và đường huyết trước và sau khi tập thể dục. Bạn nên làm xét nghiệm A1C cứ sau 3 tháng.

Bạn cần biết rằng hạ đường huyết có thể xảy ra nếu họ không ăn, tiêm quá nhiều insulin, tập thể dục quá sức hoặc đang khi bị bệnh. Rượu và tập thể dục quá sức có thể gây hạ đường huyết chậm, có thể xảy ra muộn nhất sau 24 giờ.

Các triệu chứng hạ đường huyết bao gồm đói, hồi hộp, run tay, đổ mồ hôi, chóng mặt hoặc rối loạn ý thức. Theo mức độ hạ đường huyết, bệnh nhân ăn thực phẩm chứa đường, uống sữa và nước trái cây để tăng lượng đường trong máu. Nếu hạ đường huyết xảy ra thường xuyên, bệnh nhân nên đi khám bác sĩ và điều chỉnh thuốc hạ đường huyết.

Nếu bạn hút thuốc, bạn nên bỏ thuốc và được điều trị thích hợp.

Đối với trẻ em, phụ huynh nên tích cực cho trẻ tham gia vào tất cả các hoạt động ở nhà hoặc ở trường. Giáo viên của trường nên giúp đỡ trẻ em, bao gồm đo lượng đường trong máu, tiêm insulin, ăn bữa ăn và điều trị lượng đường trong máu thấp.

>>> hãy cùng chia sẻ những thông tin trên đây nếu bạn thấy chúng hữu ích cho người bệnh tiểu đường

5 | ★ 346
Dược sĩ Lâm |

Dược sĩ Lâm đã có 20 kinh nghiệm làm chuyên môn về chuyên khoa Nội. Đặc biệt Dược sĩ Lâm có nhiều năm kinh nghiệm các bệnh tiểu đường, rối loạn tuyến giáp, rối loạn cholesterol